Nếu trợ niệm chỉ có tiếng mà không có tâm thì không có hiệu quả. Người trợ niệm trong khi đang trợ niệm nếu như công phu được thành phiến, nhất tâm bất loạn thì người đó được siêu độ, cái lý này ở đây chúng ta phải để tâm thể nghiệm cho thật kĩ, thức tỉnh họ niệm danh hiệu của một tôn Phật. Người bệnh sau khi thấy niệm Phật thì nên chép mồm, nên sám hối thì mới có thể trừ tội ngũ vô gián, còn nếu người này nghe được câu niệm Phật mà không chút tỉnh giác, không chút sám hối, tại vì sao? Vì trước đây họ không tin Phật Pháp, không chịu niệm Phật, đây chình là một lời qua tai, Bồ Đề muôn thuở. Nếu như người này có học Phật, có hiểu Phật Pháp thì dù có tạo tội cực đi nữa, nhưng khi sắp chết có người cảnh tỉnh họ, qua sự cảnh tỉnh này họ sẽ sanh tâm hối hận, sanh tâm hổ thẹn sánh hối, đoạn ác tu thiện. Hiện tại đây họ đang nằm trên nằm trên giường bệnh sắp chết làm sao đoạn ác tu thiện, đoạn ác tức là thiện, niệm sánh hối này chính là thiện, đính thực có thể trừ tội ngũ vô gián, nếu sức sám hối này mạnh họ có thể sanh về trời, có thể giúp họ sanh cõi trời Đao Lợi, có thể sanh vào cõi trời người để hưởng phước.