Tâm Sự Anh Ký Giả
Nhiều Tác Giả | Ni Sư Thích Nữ Hạnh Đoan, Việt Dịch


Có lần ký giả X của một tờ báo lớn nổi danh, gọi điện cho tôi, anh nói tỉnh cờ mà gặp cuốn sách này, đọc rồi – lòng rất cảm động –

Anh bảo thời nay, hễ vừa mở báo ra xem, là thấy tùm lum chuyện: tham lam, bạo ác, đâm chém, cướp bóc, lừa dối, gieo vạ… toàn là những việc khiến người ta đau lòng. Các bản tin tức luôn khiến người xem phải kinh tâm, thở dài mãi.

Nhưng đọc quyển nhân quả tôi viết rồi, ông cảm thấy rất an ủi. Vì xã hội chúng ta ngoài những khoảng tối hắc ám kia, vẫn còn có một mặt khác quang minh. Ngoài tà ác ra vẫn có một mặt khác thiện lương, nghĩa là thế gian hiện còn rất nhiều người âm thầm nhiệt tình hành thiện. Những nhân vật đáng kính này giống như những đóa sen thoát tục thanh tân giữa cõi đời đầy bùn nhơ ô trọc, khiến ai biết tới phải phát sinh lòng kính phục ngưỡng mộ.

Anh nói vì muốn tận mắt nhìn rõ chân tướng, nên quyết định đi từ Đài Bắc đến Gia Nghĩa, ngoài việc gặp tôi ra, anh còn muốn thăm những nhân vật có thật trong sách nữa.

Hai ngày sau, ký giả X đến như đã hẹn. Gặp tôi ròi, ông trao đổi kiến giải và kể nhiều kinh nghiệm của mình.

Anh nói xưa nay anh chẳng hề tin ba cái thuyết nhân quả, nhưng nhờ mẫu thân anh luôn cảnh tỉnh nhắc nhở, thêm vào đó là những chứng kiến của tự thân. Nên hiện giờ anh không thể không tin. Phải thừa nhận là trên thế giới này thực sự có hiện tượng nhân quả báo ứng rất kỳ diệu.

Anh kể hồi nhỏ mình ngụ tại thôn Quyến, quen biết cả xóm. Nhờ chú ý quan sát tỉ mỉ, anh phát hiện ra rằng: Trong làng, hễ nhà nào ưa bài bạc, chẳng giữ khẩu đức, tiết tháo tồi tệ, tham lam phạm pháp, sống làm loạn đến gà chó chẳng yên, thì sau này gia đình đó tan nát, khuynh gia bại sản, thậm chí không những họ thân bại danh liệt mà hàng con cháu cũng bị ảnh hưởng xấu lây.

Nghĩa là gia đinh nào sống không đức hạnh thường rơi vào lụn bại và luôn có con cháu kém thông minh, thân tâm không kiện toàn, học biếng lười, dở dang. Bọn chúng nếu không lêu lõng ăn chơi thì cũng kết bè kết đảng, tiêm nhiễm thói du côn bất lương, bài bạc hút chích… cuối cùng đồng lao vào chỗ hiểm, đọa lạc lún sâu, vô phương tự cứu.

Còn nếu nhà nào có cha mẹ luôn biết giữ mình, hành theo chánh pháp, lấy đức dạy con, đem thân làm gương, bao dung hiền thiện, có nhân cách thanh liêm, phẩm hạnh tốt, hay tích đức làm phúc, âm thầm giúp người, nhiệt tâm phụng sự công ích… thì bảo đảm những gia đình này luôn có cha từ con hiếu, việc việc thuận lợi, đoản kết hài hòa, tận hưởng niềm vui gieo nhân hiền thiện. Hơn nữa con cháu họ hầu như đều xuất chúng, ưu việt hơn người, có thành tựu cực lớn.

Rồi anh kể về gia đình mình.

Mầu thân anh rất tin Phật, bà ăn chay, siêng tụng kinh, thường nhắc nhở cả nhà mỗi khi hành xử phải nương vào thiện tâm, không được hại người lẫn vật. sống phải biết rộng lượng khoan thứ, giỏi nhẫn nhịn. Nhất là phải luôn luôn hành thiện, tích đức.

Nhờ vậy mà đến giờ các anh chị em trong nhà ông mới thu được quả lành. Sau khi tốt nghiệp đại học rồi, ai cũng tìm được việc làm tuyệt hảo. Đến khi ra riêng đều có thề mua được nhà tốt, kiếm được chỗ ở đắc địa, giao thông tiện lợi. Cư dân chung quanh nhìn thấy sự thành đạt của họ thảy đều hâm mộ.

Anh còn nói nếu mình mua, xài nhằm đồ bất nghĩa, (những loại do người chôm chỉa trộm cắp đem bán, hoặc kiếm lợi bằng hàng giả hàng gian) nếu không gặp cảnh của thiên trả địa, thì cũng lãnh lấy hậu quả bất lợi. Còn nếu như làm giàu bất chánh hay xài tiền không phải của mình, thi cũng gặp xui xẻo.

Có một việc khiến anh nhớ mãi, trọn đời khó quên, luôn lấy đó đề răn minh. Chuyện như sau:

Lần nọ anh đi phỏng vấn thực tế và viết ra câu chuyện “Hiếu tâm đáng phục”. Sau khi bài đăng lên ròi, độc giả hưởng ứng nhiệt liệt, họ xúm nhau viết thư an ủi và gởi tiền tài trợ tới tấp cho gia đình hiếu tử là anh Sang. Khiến chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi, anh Sang đã nhận được 80 vạn, sau đó tăng lên thành trăm vạn.

Gia đình anh Sang liền trích ra năm vạn đem biếu ký giả X để tỏ lòng tạ ân, xem như trả thù lao cho anh. Lúc đó ký giả cho rằng họ “phất” như vậy là nhờ công anh trợ giúp, nên cứ thản nhiên nhận tiền, chẳng chút áy náy xấu hổ.

Sau đó không lâu, ông Minh, một đồng nghiệp của ký giả cần tiền gấp, ký giả liền giới thiệu đến gia đình người con hiếu kia. Kết quả: ông Minh nhận được hai chục vạn.

Sau chuyện này không lâu, nhiều việc bất hạnh liên tiếp xảy đến với ký giả X, anh bị đả kích trầm trọng, suýt nữa thì mất việc.

Sau sự cố này, ký giả X hồi tưởng lại, tự kiểm điềm, cảm thấy vô cùng hối hận, anh hiểu là – rất có thề do trời cao đang khiển trách anh –

Trải qua bài học đó rồi, vị ký giả này thấm thìa rằng: Bất kỳ ai cũng phải luôn cảnh giác cần thận, thường răn dè mình – ngàn vạn lần chớ nên làm điều thẹn với lương tâm, cũng đừng làm gì quá phận – Nếu không, sẽ có ngày chuốc lấy ác quả, nhận chịu báo ứng, tới chừng đó thì có hối cũng chẳng kịp.