Home > Nhân Qủa Nghiệp Báo > Cua-Dong-Giua-Troi
Cửa Động Giữa Trời
Nhiều Tác Giả | Ni Sư Thích Nữ Hạnh Đoan, Việt Dịch


Năm ngoái, ông Vương Nguyên Phong muốn tráng nhựa con đường từ Đài Bắc đến Hoàng Sơn dài khoảng 4 5 km. Công việc tính ra phải mất 2 3 ngày mới xong. Mà tôi là một trong những tài xế lái xe vận tải dầu hắc, mỗi ngày chỉ có thể chạy tối đa 2 chuyến.

Khi tôi chuyên chở lần hai thì sự tình phát sinh. Hôm đó tôi là chiếc xe phải hành sự cuối cùng, thời gian làm việc chỉ trong vòng 5 giờ, nhưng tôi mới hành sự được 60 phút, thì dây sên của máy rải nhựa kêu một tiếng “két”, rồi đứt khúc.

Vì xe không thể chuyển động, nên không thể thi công. Lúc này trời đã tối, không còn ánh sáng nên chẳng thấy rõ mức độ hư hỏng của máy móc.

Tài xế xe rải nhựa đành yêu cầu công nhân, đem dầu trên xe xuống, chuẩn bị dùng sức người làm.

Còn mấy tiếng nữa mới đến phiên tôi, thế là tôi về xe mình tận dụng cơ hội tụng chú Đại Bi, tụng mãi… Tôi tụng được một lát thì công sở phái ông A là giám công tới, có thể do ngồi trên xe tôi buồn chán nên ông A thuận miệng hỏi: – Này, anh đã xem tiều thuyết Hoàng sắc7chưa? Vị giám công này quan niệm rằng các tài xế đa số đều rất “hoàng” (thuộc loại ăn chơi như nhau), không có ai thật thà đứng đắn. Vì vậy tôi nghiêm trang đáp: – Đừng có nói giỡn nha, tôi đang tụng chú Đại Bi, biết đâu nhờ tôi nhất tâm tụng, mà máy sẽ hết hư đó.

Tôi chỉ nói thế, nhưng độ 15 phút sau thì xe tôi khởi động được. Có thể tiếp tục thi công. Lúc này tôi bảo ông A: – Anh xem, linh nghiệm quá chừng!

Nhưng vị giám công nói: – Có thể là trùng hợp thôi. Biết đâu máy chẳng hề hư, chỉ tại mấy tên tài xế kia phán đoán lầm.

Lúc đó tôi không nói gì, mười phút sau đến lượt tôi thi công, sau khi hoàn tất, tôi lái máy rải nhựa đến ven lộ dừng nghỉ.

Kết thúc công việc, viên phụ trách cho rằng máy xe không hư hỏng gì, nên chẳng thông báo cho công xưởng dầu hắc, cũng không trình với chủ công ty.

Hôm sau, cũng như thường lệ tôi đến đó bắt đầu thi công, lần này, tôi được sắp vào ban thứ ba, xe kế. Độ 30 phút nửa mới đến phiên tôi làm, vì vậy tôi đứng cạnh xe rải nhựa, chờ đợi và quan sát bạn bè làm.

Bây giờ tôi mới ngạc nhiên! Té ra dây xích xe trải nhựa của tôi đã đứt lìa hai ba khúc, trục bánh xe đã tiêu, căn bản là không thể hoạt động. Lúc này tôi mới nhớ tới chuyện đêm qua, tôi lái chuyến rải dầu hắc cuối cùng, dây xích đứt như vầy làm sao có thề hành nghề được?

Tôi vội đi tìm tiên sinh giám công thuật rõ mọi sự, lúc này ông ta bật ngửa, chỉ nói một câu: – Kỳ diệu quá, thật không thể nghĩ lường!

Còn một chuyện khác nữa (xảy ra cách đây độ nửa năm), số là trong thành phố Đài Bắc, đối diện với trạm xăng có một khu đất trống cần san bằng đề làm bãi đậu xe Container. Chủ nhân là Lại tiên sinh, người phụ trách công ty xe vận tải chúng tôi.

Hôm đó tôi không lái xe, tài xế lái thay tôi. Cả hiện trường chỉ có một xe ủi đất và máy cán đường. Tính ra phải mấy ngày mới làm xong công trình. Nhưng mới làm đến 3 4 giờ chiều thì thấy mây đen bao phủ dày mịt, báo hiệu một trận mưa lớn đáng lo. Lúc đó tôi nghĩ thầm: “Nếu mắc mưa thì phải dừng công trình, sẽ tốn thêm mấy ngày công nữa, chắc chắn tôi sẽ bị lỗ vốn”… Thế là tôi liền tụng chú Đại Bi. Lúc này tôi đã thuộc làu chú Đại Bi. Tôi cứ khẩn thiết tụng mãi…

Nói ra cũng lạ, kết quả trong vòng phạm vi tôi thi công không hề có mưa, nhưng ngoài phạm vi này thì mưa đang trút xuống tầm tã. Tôi quan sát bầu trời, thấy trên không (chỗ tôi làm) có một vòng tròn quang đãng nằm giữa rừng mây đen, trông giống hệt hình dáng một hang động giữa trời, ngoài vòng tròn đó mưa vẫn tiếp nối thi nhau rơi.

về nhà, tôi kể cho cha mẹ vợ con nghe, ai cũng cho là chuyện lạ.

Hai kinh nghiệm kề trên là ngàn thật muôn thật. Sự linh nghiệm của bài chú đức Quan Âm thật quá kỳ diệu, quả là không thể dùng khoa học để giải thích đánh giá.

Tạ Gia Khánh kể Đài Loan ngày 18 tháng 9 năm 2003

Từ Ngữ Phật Học Trong: Cửa Động Giữa Trời