Khoa học gia hiện thời sắp đặt chân lên mặt trăng, họ tin tưởng sẽ hoàn thành [chuyện đó] trước năm... Lão Cư Sĩ Lý Bỉnh Nam | Dịch Giả :Cư Sĩ Bửu Quang Tự đệ tử Như Hòa | Xem: 18


Câu Hỏi

Khoa học gia hiện thời sắp đặt chân lên mặt trăng, họ tin tưởng sẽ hoàn thành [chuyện đó] trước năm 1970. Họ không ngừng thăm dò, chụp ảnh nguyệt cầu, phát hiện nơi nơi đều là nham thạch của núi lửa, chẳng thấy cỏ, cây, sinh vật. Đối với tinh cầu, họ từng dùng phi thuyền Venus số 4 để tiến hành thăm dò Kim Tinh, phát hiện nhiệt độ trên Kim Tinh cao hơn hai trăm độ (chẳng biết là hai trăm hay bốn trăm vì tôi đã quên mất), và nói nhiệt độ cao như vậy thì sinh vật chẳng thể sống sót! Lỡ mai sau họ lên đó, chứng thực chẳng có sinh vật, vậy thì đối với những tinh cầu khác, tôi nghĩ cũng chẳng phải là ngoại lệ. Do đức Phật nói quốc độ vô tận, sợ rằng cũng chẳng thông! Không gì chẳng phải là [trong toàn thể vũ trụ] chỉ có địa cầu [là có sự sống]. Nếu đã là như vậy, làm sao có Tịnh Độ cho được? Cho nên chuyên niệm Tịnh Độ xét theo Sự, quả thật là quá sức mờ mịt! Trong lời tựa cho cuốn Di Đà Kinh Bạch Thoại Giải Thích do cư sĩ Hoàng Trí Hải diễn thuật có viết: Ôi! Đạo vốn vô ngôn, nhưng chẳng nói thì không hiển lộ được. Kinh này là do đức Phật ta bất đắc dĩ nói ra. Coi ý nghĩa thật sự của Tịnh Độ là một thứ pháp môn phương tiện nhằm giác ngộ, ẩn kín trong ấy, chứ không có sự thật để niệm thì cũng rõ rệt vậy. Tôi nghĩ ắt là đức Phật quyền biến chỉ ra một cảnh, nhằm khiến cho người đời nay buộc lòng nơi đó, tâm chẳng tán loạn, hòng chứng bản tánh như như. Đại đức nghĩ như thế nào? (Hồng Triều Nguyên hỏi)

Trả Lời

Lập luận này sai lầm to lớn! Phật pháp tuy có Quyền và Thật; nhằm dễ dàng diễn nói, nên nói phân tích (tức là nói Quyền và Thật rạch ròi). Vận dụng thì thiện xảo, có lập, có phế, có khai, có hiển; thật ra, vạn pháp như một, há có Quyền hay Thật? Nhưng nghĩa Như của pháp, Lý sâu tột cùng, [nếu chỉ diễn giải bằng] dăm ba lời, sẽ chẳng thể hiểu rõ! Nay tôi xin thưa trình nông cạn nhất hòng trừ khử sự chấp trước lệch lạc! Kinh nói tới thế giới thì có ba loại: Một là hữu tình thế gian, tức là thân tướng của phàm phu; hai là khí thế gian, tức là núi, sông, đại địa, thực vật, khoáng vật; ba là chánh giác thế gian, tức là Phật Tánh và Phật độ. Mặt trăng là khí thế gian. Cực Lạc là chánh giác thế gian. Mặt trăng qua ngàn vạn lần thăm dò, chỉ thấy được một nửa, vẫn còn mơ hồ, mờ mịt! Dùng [những điều hiểu biết sơ khởi ấy] để suy đoán [tình hình của] các ngôi sao trong Ngân Hà, chẳng khỏi là võ đoán! Dẫu nói là đã thăm dò toàn bộ các tinh cầu thuộc cùng một tinh vân, thấy chúng chẳng khác gì nhau, chúng vẫn là khí thế gian! Chẳng thể dựa vào đó để bàn luận chánh giác Cực Lạc được! Có thể tuân theo lời tôi đã nói hay không? Thưa rằng, cũng có thể, mà cũng không thể. Đối với kẻ chẳng hiểu tâm pháp thì có thể nói như vậy. Đối với người đã hiểu rõ tâm pháp, vẫn dùng nghĩa Như của các pháp để đáp.