Tôi có một chị bạn họ Lý dạy tiều học, con trai đầu của chị năm ngoái tốt nghiệp xong, thiếu tự tin nên không dám mơ học tiếp lên cao, chị khuyến khích nó đi thi thử, nhưng nó một mực nói là không
Có chút hi vọng, song chị vẫn kiên quyết đốc thúc và tiến hành chuẩn bị.
Lúc đó còn hai tháng nữa là đến ngày thi vào Viện nghiên cứu. số người ghi tên dự thí là 150 vị, mà Viện nghiên cứu ra ấn định tuyển chỉ có bảy người. Do đó xem như con chị khó hi vọng…
Để hỗ trợ con mình thi thuận lợi, chị Lý âm thầm làm phúc cho nó, cho in ấn tống 100 quyển kinh Phật.
Đúng là xưa nay Viện nghiên cứu chỉ tuyển 7 người. Nhưng lần này họ phá lệ quyết định nhận thêm một người nữa. Và thật bất ngờ, con trai chị đã hết sức may mắn, được là người cuối cùng trong danh sách tuyển vào. Giấc mơ của họ đã thành sự thực.
Có một độc giả ở Đài Bắc gọi điện cho tôi, kể rằng con trai độc nhất của ông mới đây bị chứng thận bạch đản, tiểu tiện toàn màu trắng đục, dù đi nhiều bịnh viện, uống đủ thuốc đông lẫn tây vẫn không có chút hiệu quả.
Hiện giờ lòng ông rất rối, không biết làm sao, tôi bảo ông ta cứ tiếp tục chữa trị cho con và khuyên ông nên hành thiện bố thí, hiệu quả sẽ lớn hơn.
Mấy ngày sau ông gọi điện tới báo tin, ông đã hành thiện, bố thí hồi hướng phúc cho con. Tiếp đến thì phải làm sao? Lúc này tâm linh máy động, tôi sực nhớ đến vị bác sĩ cực kỳ cao tay ở Gia Nghĩa, biết đâu có thể giúp được ông ta.
Thế là tôi gọi điện cho địa chỉ, bảo ông hãy dẫn con trai đến đó khám.
Một tuần sau độc giả nảy báo tln con trai ông bịnh đã chuyển tốt. Tôi chúc mừng và nhắc ông đừng quên tiếp tục hành thiện.
Một tháng sau, bác sĩ gọi điện đến báo cho tôi hay, rằng bịnh con ông ta trước đây tiểu tiện trắng đục, nay kiểm tra lại, đã hoàn toàn hồi phục bình thường.
Không những thế, chứng cao huyết áp và tim to của bà nội cháu cũng trị tốt hơn hồi xưa, phi thường tiến bộ.
Tôi nghe xong, cảm thấy mừng cho ông ta, lòng vô cùng hạnh phúc.