Home > Nghi Thức Phật Giáo > Duoc-Su-Tam-Muoi-Hanh-Phap

Dược Sư Tam Muội Hành Pháp

Thứ Nhất: Định Tên


Dược Sư Tam Muội: tức Tam Ma Địa (Samādhi) đã nhập vào, ấy là hành xứ thâm sâu của chư Phật mà liền hiện Bất Động Nhất Thật Tế Địa.

Phổ Hiền Quán ghi rằng: ”Trụ xứ của chư Phật gọi là Thường Tịch Quang”

Kim Quang Minh ghi rằng: ”Chư Phật dạo chơi ở Pháp Tính thâm sâu, liền biết vào vô lượng nghĩa xứ, vượt gốc rễ của Viên Thông (viên thông bản căn), ra vào giao cảm nơi Căn Trần, ta người đồng quy vào Bí Tạng, đều là thế vậy”

Cho nên Trụ cùng Hành dạo chơi đều tu được nơi chỗ, tại Xứ chẳng lưu giữ, nơi Duyên chẳng dính mắc, không có trụ mà trụ, không có đi mà đi, ví như đôi Uyên Ương dạo chơi cùng nghỉ ngơi, ở Duyên hết thuận, trụ Hành hoà đi, tuỳ dùng tự tại liền được chốn ấy, cũng là tên khác của Thủ Lăng Nghiêm Tam Muội (Śūraṃgama¬samādhi), Phẩm lớn là Thủ Lăng Nghiêm Tam Muội, là Hành Xứ của các Tam Muội bởi vì chẳng khởi Tịch Diệt Định mà hiện các uy nghi tức Dược Sư Tam Muội (Bhaiṣaijya guru samādhi) là vua của các Tam Muội, há chẳng tin ư?!

Lại Dược Sư là vua của thầy thuốc (Y Vương), Tam Muội tức hành của bệnh (bệnh hành). Lành tốt do Vô Duyên Đại Bi, bên trong tự xông ướp tâm, vì chúng sinh có bệnh cho nên ta có bệnh, cũng do Vô Duyên xông ướp phát khởi cảm ứng Đạo giao. Dùng bệnh của mình thương xót bệnh của người, biết bệnh hiểu thuốc, tuỳ bệnh cho thuốc, khiến được uống vào thì thuốc trừ bệnh khỏi, tức chẳng phải Chân chẳng phải Hữu, Ý có mạnh mẽ chính là sự thâm sâu của chỗ hành (Sở hành)

Xong nay so với điều này, muốn được Tam Muội hiện tiền, việc ấy có Pháp ư?

Nói rằng: ”Kinh tự bày bốn Pháp được Tam Muội đó. Một là nghe, hai là tin hiểu, ba là cúng dường, đọc tụng, thọ trì, viết chép, diễn nói. Bốn là suy tu tu sửa. Tập đủ Pháp có bốn mà rộng khen nghe tên, ý tại lúc ban đầu nghe qua tai huống chi là lúc sau, sau nữa vậy”

Phàm danh hiệu của chư Phật là hành xứ thâm sâu dùng tóm hợp mọi Đức mà đủ vạn Pháp.

Thiên Đài ghi rằng: ”Quán tuy có mười sáu, nói Phật liền vòng khắp, nâng Chính xong thâu nương, nêu Chủ dùng nhiếp bạn. Đây tức là phương tiện khéo léo của Hạnh Nguyện”.

Hành số, tướng mạo của quốc độ tuyệt chẳng hết so với một tên của Dược Sư, cho nên một lần nghe tên ấy tức y theo Chính Sâm La, chủ bạn ảnh hiện, Nhân Quả cùng tỏ rõ, Lý Sự không có ngại, chẳng dời chẳng động, toàn thể rõ ràng

Tịnh Danh nói: ”Chính Biến Tri (Samyaksaṃbuddha), Như Lai (Tathāgata) với Phật (Buddha). Nghiã của ba câu này, chúng sinh của Đại Thiên như A Nan (Ānanda) là Đa Văn bậc nhất dùng một kiếp để thọ nhận cũng chẳng thể nhận hết. Cho nên nay Văn Thù (Mañjuśrī) nương theo uy lực của Đức Phật đã thưa hỏi mà Đức Thế Tôn, hoặc một kiếp, hơn một kiếp muốn rộng nói, cuối cùng không có hết. Như vậy mà tin hiểu, tụng nói, định tâm tu để chứng. Ta nói cũng không có hết”

Chỉ hay triển dụng Pháp này tức là bốn Pháp bên trên, một lần tiến cử bao quát đầy đủ cho nên nói là Dược Sư Tam Muội Hành Pháp

Từ Ngữ Phật Học Trong: Thứ Nhất: Định Tên