Phật Học Vấn Đáp


Làm thế nào để nâng cao tín tâm của chính mình?
Sư phụ từng nói có nghi hoặc đối với thiện tri thức là ma đến quấy nhiễu. Nhưng thỉnh thoảng khởi tâm nghi đối với thiện tri thức, mặc dù có thể khống chế nhưng không có cách gì hoàn toàn trừ bỏ. Xin hỏi làm thế nào để nâng cao tín tâm của chính mình?

8/13/2022 5:28:57 PM

Đây cũng là [phải có] thiện căn, không có thiện căn không được. Mặc dù thiện tri thức không dễ [gặp], gọi là có thể gặp nhưng không thể tìm được. Gặp được, không phải là một mình tôi. Tôi gặp được ba vị thầy, , tiên sinh Phương Đông Mỹ, Đại sư Chương Gia, Thầy Lý Bỉnh Nam, đều là thiện tri thức chân thật. Người gặp được họ có nhiều không? Nhiều, nhiều lắm, nhưng thành tựu thì không có mấy người, nguyên nhân là gì? Niềm tin đối với Thầy. Ấn Quang Đại Sư nói rất hay, có một phần thành kính thì được một phần thành tựu, hai phần thành kính là hai phần thành tựu, mười phần thành kính là mười phần thành tựu. Cùng lên lớp nghe giảng như nhau, sự lĩnh hội, điều đạt được của mỗi học trò là không như nhau, khác biệt ở chỗ nào? Là ở tâm cung kính đối với thầy, có tâm cung kính thì có thể được lợi ích. Tôi cùng với các bạn học khác học tập với thầy, tôi đạt được nhiều hơn người khác, bạn muốn hỏi nhiều ở chỗ nào? Xác thật là thầy biết rất rõ ràng, tâm cung kính của tôi cao hơn đồng học khác một chút. Tôi đưa ra một ví dụ, khi hành lễ gặp mặt đối với Thầy, tôi nhất định lễ cúi sâu 90 độ; hỏi đáp nhất định là vô cùng quy củ, không dám tùy tiện. Tôi viết gì cho thầy, chữ viết của tôi vô cùng ngay ngắn, rất có quy củ, đa phần tôi đều là dùng bút lông để viết, nhất định không viết vội vàng. Những thái độ, văn tự này đều thể hiện tâm của bạn là định, tâm thanh tịnh, tâm là định thì đây chính là cung kính.

Khi còn trẻ, tôi vô cùng nghèo khổ, đối với thầy, cả ba vị thầy đều như nhau, một xu tiền cúng dường tôi cũng không có, tôi không có khả năng. Tôi chỉ có tâm cung kính để cúng dường, cho nên thầy đối với tôi cũng đặc biệt quan tâm chăm sóc. Vì vậy không phải là cúng dường về mặt tài vật, cái này khó. Đến thời của tôi, tôi mỗi ngày nhìn thấy vấn đề mà người ta hỏi, chữ viết vô cùng vội vàng. Khi chúng tôi còn là học trò, có dám nộp cái này lên không? Không dám! Nhìn thấy người hiện nay là tâm khí lao xao. Không những ở nơi này, năm ngoái tôi đi thăm Luân Đôn, tôi lên lớp giảng bài ở Đại học Cambridge, ở lớp Tiến sĩ Đại học Luân Đôn. Học trò vẫn xem là không tệ, nhưng so với tiêu chuẩn của chúng tôi trước đây thì kém rất xa.

Tôi ở Đại học Queensland Úc Châu, ở Đại học Griffith đều có lên lớp, tâm khí của sinh viên lao xao. Ngồi ở nơi đó, sau 10 phút thì ánh mắt đảo lung tung, bạn có thể thấy được tâm hồn đang ở đâu đâu, vậy còn có thể học được thứ gì không? Cho nên, sau khi lên lớp được mấy lần, sau này tôi không đi nữa. Tôi để cho Hiệu trưởng, thầy giáo của họ mời họ đến Học viện của tôi xem tôi giảng kinh, lúc đó tôi giảng kinh đều là 4 giờ đồng hồ. Thính chúng của chúng tôi đều vô cùng cung kính, nghe kinh vô cùng quy củ, để cho họ xem thử, bạn đi so sánh với lớp học trong trường của bạn, không như nhau. Thính chúng của chúng tôi có thể ngồi ở dưới nghe 4 tiếng đồng hồ, sinh viên của các bạn ngồi xuống chỉ có 15 phút, sau 15 phút thì phải làm sao? Thầy giáo kể chuyện, nói chuyện cười, để cho sinh viên cười lớn ha ha, không thể dạy tiếp nữa.

Tôi ở nước Anh, vẫn xem là không tệ, vẫn có thể duy trì được một giờ, chúng tôi là giáo viên từ bên ngoài đến, có lẽ cũng đặc biệt khách khí với tôi một chút. Cho nên không dễ gì. Chúng ta phải hiểu rõ thế giới này, hiểu rõ toàn bộ xã hội này, chúng tôi cảm thấy rất lo lắng cho giáo dục. Thái độ học tập, những thứ căn bản này đều được dưỡng thành từ tiểu học, sau mười mấy tuổi rồi thì không có cách gì nữa. Rất nhiều thầy cô giáo nói với tôi, học sinh hiện nay khó dạy, cha mẹ nói với tôi con cái không nghe lời, tôi nghe rồi đều gật đầu, nói tôi biết rồi, không được dạy từ nhỏ. Từ nhỏ do ai dạy? Cha mẹ dạy. Cho nên Đệ Tử Quy không phải là dành cho học trò nhỏ đọc, Đệ Tử Quy là cha mẹ làm được, làm cho con cái xem. Khi nào thì dạy chúng? Khi chúng vừa sinh ra, ánh mắt của chúng vừa mở, đôi tai bắt đầu cảm nhận, chúng đã biết nhìn, chúng đã biết nghe. Bạn đừng cho rằng chúng mới vừa sinh ra được hai ngày, ba ngày. Hai ngày, ba ngày chúng đã bắt đầu học tập rồi, nhìn thấy ba năm, nghe thấy ba năm, gốc sâu rễ vững. Nếu những gì chúng tiếp xúc đều là tốt, đều là tích cực thì ba tuổi chúng đã có thể có năng lực phân biệt phải quấy thiện ác, đã rất biết chuyện. Tổ tiên xưa mấy nghìn năm của chúng ta chính là dạy hậu duệ như vậy.

Cho nên, tôi nói với đồng học là tôi rất may mắn, sinh ra lớn lên ở nông thôn, tôi nhận được 10 năm giáo dục. Ở trong thế giới phồn hoa, tôi không bị ô nhiễm, không bị dao động, tôi nương vào điều gì? Hiện nay nghĩ lại, chính là cái gốc 10 năm đã trồng. Không có 10 năm đó, dù bạn gặp được thầy giáo tốt, tâm ý bạn lao xao, học tập không nghiêm túc, thầy giáo có muốn dạy cũng không có cách gì dạy bạn. Đạo lý này không thể không hiểu.

Trích từ:  Học Phật Vấn Đáp. Hòa Thượng Thích Tịnh Không


Thẻ
Phật Học       

Câu Hỏi Ngẫu Nhiên


Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật