Câu hỏi này nên tách ra để trả lời:
1. Một là Thập Sử[41], trong mỗi Sử có đủ mười Sử, nên lần lượt thành một trăm, trải khắp mười pháp giới, mỗi giới có một trăm Sử nên thành một ngàn. Thân và miệng gồm bảy chi (giết, trộm, dâm, vọng ngữ, lưỡng thiệt, ỷ ngữ, ác khẩu) [nhân với một ngàn] thành bảy ngàn. Lại trải qua ba đời nên [bảy ngàn nhân với ba] thành hai vạn một ngàn. Lại nữa, đa tham, đa sân, đa si v.v... chia thành bốn tâm (tức tham, sân, si, mạn), mỗi tâm có đủ hai vạn một ngàn, nên thành tám vạn bốn ngàn trần lao; nhưng đối với mỗi trần lao đều có pháp để đối trị nên nói là tám vạn bốn ngàn pháp môn.
2. Hai là tám vạn bốn ngàn pháp chẳng ra ngoài nhất tâm, có thể ngộ nhập lý Nhất Thật bình đẳng, sẽ không có hết thảy phân biệt, nên nói là Bất Nhị.
Điều trước giống như một cây vạn lá ngàn cành, điều sau giống như nói một cái cây cao sừng sững.