Thuở xưa, lúc đức Phật giáo hóa tại nước Xá-vệ. Giữa vùng biển phía đông nam nước này có một tòa đài lớn, trên đài có một loài cây nở hoa thơm ngát, thân cây sạch sẽ.

Khi ấy, có năm trăm phụ nữ thuộc dòng bà-la-môn tín tâm tu tập theo pháp ngoại đạo, không hề biết có Phật hiện hữu. Một hôm, họ nói với nhau:

– Chúng ta sanh làm thân người nữ, từ trẻ đến già bị ba điều ràng buộc không chút tự do. Mạng sống lại ngắn ngủi, thân hình tạm bợ và sẽ phải chết. Chi bằng chúng ta cùng nhau đến đài hoa hương hái hoa thơm, tinh tấn trì trai, phủ phục trước Phạm thiên, cầu nguyện được sanh lên cõi Phạm thiên sống trường sanh bất tử, tự tại không ràng buộc, tránh xa tội chướng không còn lo sợ.

Bàn xong, họ chuẩn bị đồ cúng rồi đi đến đài kia hái hoa thơm dâng cúng Phạm thiên, một lòng trì trai nguyện quy y tôn thần.

Khi ấy, đức Thế Tôn thấy các phụ nữ này tuy trì trai theo thế tục, nhưng tâm tinh tấn đáng được hóa độ, Ngài liền dẫn đại chúng đệ tử, bồ-tát, trời, rồng, quỷ thần bay lên hư không cùng đến ngồi dưới cội cây kia. Những phụ nữ thấy vậy vui mừng, đều cho rằng Phạm thiên cảm lời nguyện của họ mà hiện đến chỉ dạy, thăm hỏi. Khi ấy, một thiên nhân bảo họ:

– Đây chẳng phải Phạm thiên mà là đấng tôn kính trong ba cõi, hiệu là Phật, cứu độ vô lượng chúng sanh.

Họ liền đến trước đức Phật, đảnh lễ và thưa:

– Thưa ngài, chúng con nhiều tội lỗi, nên đời nay làm thân nữ, mong thoát khỏi sự ràng buộc và được sanh lên Phạm thiên.

Đức Phật dạy:

– Quý vị vì mong được lợi ích nên phát nguyện này. Cuộc đời có hai phương diện nhân quả rất rõ ràng: làm thiện thì hưởng phước, làm ác sẽ bị tai ương. Nỗi khổ ở thế gian hay niềm vui trên cõi trời, phiền não hữu vi hay tịch diệt vô vi, mấy ai có thể chọn lấy điều chân thật? Lành thay, quý vị là những người có ý chí sáng suốt!

Rồi Thế Tôn liền nói kệ:

Ai khéo chọn đất tốt
Bỏ ràng buộc, sanh trời
Ai nói một câu pháp
Như chọn đóa hoa thiện.
Người học chọn đất tốt
Bỏ ràng buộc, sanh trời
Khéo nói được câu pháp
Như  chọn đóa hoa đức.
Biết thế gian dễ hoại
Pháp huyễn có rồi không
Cắt đứt tràng hoa ma
Sanh tử chẳng còn theo
Thấy thân như bọt nước
Pháp huyễn có chợt không
Cắt đứt tràng hoa ma
Thoát khỏi vòng tử sanh.

Nghe đức Phật nói kệ, những người phụ nữ đó liền xin làm tì-kheo-ni, học đạo chân thật. Khi ấy tóc trên đầu họ tự rụng, pháp y đầy đủ, họ tư duy thiền định liền đắc quả A-la-hán.

Tôn giả A-nan thưa đức Phật:

– Bạch Thế Tôn! Những phụ nữ này vốn có công đức gì mà được đức Thế Tôn đến hóa độ, hơn nữa, họ chỉ nghe pháp một lần liền phát tâm xuất gia và đắc đạo quả?

Đức Phật dạy:

– Này A-nan, vào thời đức Phật Ca-diếp có một đại trưởng giả giàu có, của cải nhiều vô số. Ông ta có năm trăm người vợ và hầu thiếp, nhưng tính ông ta lại hay ghen, đến nỗi đóng cửa không cho họ ra ngoài. Những người vợ và hầu thiếp muốn đến bái kiến đức Phật, nhưng ông chẳng bao giờ cho đi. Hôm sau, quốc vương mời các đại thần dự tiệc trên điện suốt cả ngày. Những người vợ và hầu thiếp biết chuyện, nên cùng nhau kéo đến đảnh lễ dưới chân đức Phật rồi ngồi xuống nghe kinh với mọi người. Nghe xong, họ đều phát nguyện: “Xin Thế Tôn giúp cho chúng con đời đời không gặp người ác, sanh ra nơi nào cũng thường được gặp thánh nhân đạo đức. Nghe đời sau có đức Phật hiệu là Thíchca-văn ra đời, chúng con nguyện được gặp và xuất gia học đạo, nghe theo lời dạy của Ngài”.

Đức Phật bảo tôn giả A-nan:

– Những người vợ và hầu thiếp thuở xưa chính là năm trăm tì-kheo-ni ngày nay. Nhờ tâm nguyện ngày xưa tha thiết, nên hôm nay được độ. Cũng chính vì vậy mà Thế Tôn đến hóa độ họ.

Nghe lời đức Phật dạy, ai nấy đều hoan hỷ.

Trích từ: Kinh Pháp Cú Thí Dụ
Báo Lỗi Đánh Dấu Đã Đọc

Thẻ