Con quỷ Vô Thường không hẹn mà đến, thần mờ mịt không biết tội phước, trong 49 ngày như si như điếc. Thần thức phiêu mịt mờ chính là hồn phách của họ, cái này trong Phật gọi là A Lại Da Thức, người đời gọi là linh hồn. Thần Phiêu chính là linh hồn. Nhà Phật gọi là Thần Phiêu rất là chính xác. Nói linh hồn là cách nói hơi quá. Tại sao? Nhưng chắc chắn là không có linh. Nếu họ linh thì tại sao lại bị đọa vào đường ác, họ đi vào đường ác thì chắc chắn họ không linh.
Cho nên trong Kinh Dịch, trong Lão Phu Tử có nói rất có lý. Gọi họ là thần phiêu, còn gọi họ là hồn phiêu. Chúng ta gọi họ là hồn phiêu. Cách nói này rất có lý vì tốc độ của họ rất nhanh, bồng bềnh bất định, quả thật là hồn phiêu. Trong kinh dịch nói hồn phiêu là biến. Biến chính là họ đi đầu thai. Họ đi thay một cơ thể mới. Thần phiêu mờ mịt chưa biết tội phước lúc này như si như điếc, si si ngốc ngốc. Đây là trạng thái trong 49 ngày Phật gọi đó là Thân Trung Ấm. Thân Trung Ấm là thân mê mê mờ mờ nhìn bên ngoài không gian như một đám sương mù dày, vừa đen tối, vừa nhìn không rõ. Nơi nào có duyên thì họ nhìn thấy nơi đó có ánh sáng. Họ sẽ men theo ánh sáng đó và đi tìm, liền đó là duyên số. Màu sắc lớn nhỏ của ánh sáng đó không giống nhau đây chính là sự khác biệt của sáu đường.